Huyền thoại mùa thu
Sau bao nhiêu mùa thu, bộ phim vẫn là huyền thoại trong lòng mình. Lần đầu tiên xem phim là vào một buổi trưa, trong tình trạng mute tiếng và… Continue Reading
Vẽ – Đọc – Viết
Sau bao nhiêu mùa thu, bộ phim vẫn là huyền thoại trong lòng mình. Lần đầu tiên xem phim là vào một buổi trưa, trong tình trạng mute tiếng và… Continue Reading
Rồi nhớ một mùa hè ở Leuven. Với xe đạp, bánh tart dâu và những hoa lá không tên.
Vẽ tiếp một sketch cũ. Con đường nhỏ bên hông nhà thờ – Xe kéo đi chợ – Hình nộm trang trí hàng rào của một gia đình nọ –… Continue Reading
Trong sáu năm, từ 2013 đến 2019 mình sống ở Bỉ, nơi nhiệt độ trung bình năm là 12 độ C, bốn mùa xuân hạ thu đông mưa giăng rả… Continue Reading
Hồi ở trường, thầy cô lúc nào cũng gào lên “Bỏ hết mấy cái kiểu thương mại đó đi. Bỏ hết mấy thứ vẫn thấy nhan nhản khắp các bảo tàng lẫn postcard kia đi. Hãy vẽ những thứ chỉ duy nhất mình anh chị có thể vẽ ra.” => Thắc mắc (trong lòng): Nếu không thương mại thì illustrator biết sống sao nhỉ? Nếu những thứ chỉ có mình mới vẽ được lại không bán được?
A, xin chào! Nếu bạn biết về sự tồn tại entry này qua hệ thống của WordPress.com, thế có nghĩa là Jetpack Tool đã giúp tôi chuyển nhà thành công… Continue Reading
Mình ít đăng các tranh vẽ theo style này lên mạng. Mùa xuân này phá lệ cho vui. Để xem wordpress có hiển thị được định dạng gif không nha.
Xem một bộ phim cũ, bối cảnh nước Anh thập niên 90, thời điện thoại di động còn mang kích thước một trái bắp nhỏ. Ánh đèn trong đường hầm… Continue Reading